Chúc 1 ngày tốt lành - Nguyễn Nhật Ánh

Chúc 1 ngày tốt lành - Nguyễn Nhật Ánh

Thông tin sách

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Nhà xuất bản: NXB Trẻ
Ngày xuất bản: 03/2014



Giống như bất kì cuốn sách nào khác của bác Nguyễn Nhật Ánh, tôi chỉ đọc nó trong vài tiếng. Một chiều Sài Gòn khá nắng, và cả nóng nữa, khu vườn động vật của nhà bà Đỏ như một bức tranh thôn quê hết sức đơn giản khiến tôi bật cười cả ngày. Hai con heo Lọ Nồi và Đuôi Xoắn làm chủ trang truyện như những đứa trẻ từ trước đến nay luôn là nhân vật chính ở trang sách của bác Ánh. 

Những chú heo bé, đám gà con lố nhố, con cún Móm Ngắn cũng quấy nhiều các bậc phụ huynh của chính chúng, rồi làm khổ cả phụ huynh của chủ chúng. Giống như đám trẻ con trong cuốn Cho tôi xin 1 vé đi tuổi thơ trước, nhưng thay vì tìm cách gọi lại tên đồ vật thì chúng tìm cách "học ngoại ngữ". Heo kêu tiếng gà "cục cục", gà kêu tiếng chó "gô gô", chó sủa tiếng heo "ủn ủn". Và trên trang sách, những người lớn cũng xuất hiện, đường bệ, đáng kính và rất thương trẻ con. Đó là chị Nái Sề cứ cằn nhằn chuyện mấy đứa trẻ nghịch ngợm, đua đòi học những thứ kì quái, là bà Đỏ, bà Hai Nhành cứ lận đận chuyện cái hũ gạo nhà mình phải buôn bán sao cho đầy, cho thằng Cu con ăn no và còn học hành nữa. 



Thế giới của trẻ con, lúc nào cũng hồn nhiên một cách phức tạp, và những nỗi buồn cũng thật dễ thương và thường nhật. Chúng, lúc nào cũng tìm cách giải quyết những nỗi buồn tẻ ngắt đó bằng một trò nghịch ngợm mà người lớn luôn thấy hết sức phiền phức. Và người lớn, ngay cả khi học cách đám trẻ giải quyết nỗi buồn cũng vẫn không tài nào giải quyết được. Đó là khi ông an ninh cố gắng xem phim Walt Disney để đỡ cô đơn nhưng "thật khó để một tâm hồn trở nên thân thiện và rộng mở khi nhìn đâu, kể cả trong phim, cũng thấy toàn những kẻ khả nghi và những tên thủ ác".

Người lớn đều từng là trẻ con. Có phải tại họ mải lo nghĩ quá, khe khắt quá mà lúc nào cũng sơ sẩy miệng, nói ra những thứ chẳng nên nói. Chẳng như "bọn trẻ con trước khi đi ngủ vẫn có thể hào hứng chúc nhau 1 ngày tốt lành, dẫu ngày hôm đó chỉ còn có một mẩu. Ờ, một mẩu có khi chừng 30' thôi nhưng nếu đó là một mẩu tốt lành thì cuộc sống vẫn vô cùng tươi đẹp". Thỉnh thoảng, chúng ta thường hay tiếc những điều rất hiển nhiên. Như, tiếc chuyện chúng ta đã là người lớn rồi, và chẳng thể triết lí kiểu trẻ con được nữa.

No comments

Post a Comment

legiangcafe. Powered by Blogger.