Đoạn đường để nhớ - Nicolas Sparks

ĐOẠN ĐƯỜNG ĐỂ NHỚ
NICHOLAS SPARKS
Thông tin về sách

Tác giả: Nicholas Sparks

Nhà xuất bản: NXB Phụ nữ

Xuất bản tại Mỹ năm 1999, tại Việt Nam 2010


Nhẹ nhàng, không gò bó nhưng không quá sâu sắc để hiểu cả câu chuyện, Đoạn đường để nhớ khiến tôi sống lại một vài khoảnh khắc của mối tình đầu. Thị trấn Beaufort xinh xắn với đường biển nhỏ nhắn, những căn nhà sống liền kề với người hàng xóm thân thiện, gần gũi, và như thể ai cũng phải cảm mến cô gái Jamie, con của vị mục sự góa vợ.

Câu chuyện có lẽ sẽ nhân hậu và vị tha ngay từ đầu nếu không bắt đầu bằng lời kể của nhân vật tôi, cũng là nhân vật chính của câu chuyện - Landon. Landon và Jamie bắt đầu bước vào đời sống tinh thần của nhau bằng một vở kịch cuối năm của thi trấn. Và ngay khi họ nếm vị ngọt ngào của tình yêu đầu, của những rung động nhẹ nhàng bởi nụ hôn bằng tâm hồn, bằng sự đồng cảm cũng là lúc họ phát hiện Jamie bị bệnh máu trắng, chỉ sống gần một năm nữa. Câu chuyện có lẽ ấn tượng hơn với người đọc nếu Landon không cầu hôn Jamie ngay khi cô chỉ còn thể thở mệt mỏi trên giường bệnh ngày qua ngày. Tôi đã lạy trời đừng kết thúc câu chuyện của đôi trẻ bằng một đám cưới và lời hứa thề yêu mãi mãi của Landon. Điều ấy sẽ khiến cho rất nhiều người cứ lầm tưởng về hạnh phúc ngọt ngào và tình yêu thì nhất định phải khoan dung, nhân hậu, không ghen tuông, không ích kỉ, không khiếm nhã. Không phải tôi không tin vào tình yêu, nhưng tôi không dám tin vào những điều đẹp đẽ đến nhường ấy.

Câu chuyện đẹp quá mà tình yêu của tôi thì không như vậy. Ngay cả khi Jamie thì thào với Landon về ước mơ một đám cưới, một căn hộ chỉ có hai người. Ngay cả khi tôi cũng cứ phải mỉm cười thật dịu dàng khi mỗi lần nghĩ về Jamie và nụ hôn của Landon dành cho nàng. Ôi, những cô gái, như tôi, mỗi lần cứ nghĩ về đám cưới, và phải sống với ai cả đời, lại cứ phải nén lại nỗi thở dài và sự bơ vơ đã úa ở tâm hồn.

"Tưởng cưới nhau là sinh con đẻ cái
Nhưng nhạt nhòa li hôn
Hằng đêm những ngôi sao bẽ bàng tìm về bên nhau kể lể chuyện tình buồn

Chuyện tình nào không buồn?
Ngay cả lúc hôn nhau, hò hẹn cưới nhau thì bơ vơ đã úa ở tâm hồn
Có bao giờ ta hôn nhau, ta nói yêu nhau mà không thở dài não ruột?
Chẳng bao giờ..."

No comments

Post a Comment

legiangcafe. Powered by Blogger.