Phía Nam biên giới Phía Tây mặt trời - Haruki Murakami và những trích đoạn

PHÍA NAM BIÊN GIỚI PHÍA TÂY MẶT TRỜI
HARUKI MURAKAMI

Thông tin về sách

Tác giả: Haruki Murakami

Nhà xuất bản: NXB Hội nhà văn

Xuất bản lần đầu năm 1992, tại Việt Nam năm 2007

Những trích đoạn trong tác phẩm - Phần 1

Nhưng ở bên trong năm ngón tay và lòng bàn tay đó, giống như trong một cái hộp đựng hàng mẫu, có tất cả những gì tôi muốn và tất cả những gì tôi phải biết về cuộc đời. Chính cô đã dạy tôi, bằng cách nắm tay tôi, rằng có tồn tại một nơi toàn vẹn ở ngay chính giữa của hiện thực [...] Từ nay tôi đã biết chúng tồn tại.

Rất có thể một thay đổi nhỏ về địa điểm cũng làm biến đổi dòng chảy của thời gian và những cảm xúc.

Những chờ đợi hỗn loạn trong tôi như một giấc mơ mơ hồ, khiến tôi cảm thấy một ham muốn cháy bỏng, cảm giác nhoi nhói kim châm. Kiểu giấc mơ đó chỉ có thể tồn tại vào giai đoạn thiếu niên ngắn ngủi.

Giống như một cái vòi rồng, sinh ra để đi qua, không sớm thì muộn.

Mỗi người có đời riêng của mình, đời ai chỉ thuộc về người đó. Cậu không thể nào có trách nhiệm được với người khác. Chuyện đó giống như là sa mạc ấy: mỗi người phải quen với nó theo cách của mình, không có cách nào khác [...] Khi trời mưa, hoa nở và khi trời không mưa, hoa héo. Bọn thằn lằn ăn côn trùng và bị bọn chim ăn thịt. Nhưng tất cả đều sẽ chết và khô teo đi. Một thế hệ biến mất, một thế hệ khác thế chỗ. Đó là một quy luận tuyệt đối. Có nhiều cách sống, và nhiều cách chết. Nhưng có quan trọng gì đâu. Điều duy nhất còn lại là sa mạc.

Một điều gì đó không hoàn hảo, trật đường ray và kéo theo một điều gì khác vào thế giới khác. Và tất cả cứ tiếp tục tồi tệ, không hồi kết. Dù cho có vẫy vùng đến bao nhiêu, người ta cũng không thể thoát ra khỏi cái hố được nữa. Cho đến khi có ai đó đến và kéo bạn lên mặt đất.

Nếu chọn một người quá xuất sắc, cuối cùng người ta sẽ không còn có thể lùi bước về phía sau được nữa. Và chính từ đó mà người ta sẽ lạc lối.

Tự mình trải nghiệm là cách duy nhất để học được. Và có những người không bao giờ học được, dù có kinh nghiệm, [...] chỉ có những người biết cách rút ra những bài học từ các kinh nghiệm của chính mình mới có khả năng làm được điều đó.

Một khi đã đi về phía trước, thì dù có nỗ lực đến mức nào, người ta cũng không thể quay đầu lại đằng sau. Khi đã có một chi tiết dù là rất nhỏ bị lỏng ra, tức khắc mọi thứ sẽ đứng im, và mãi mãi nằm im như thế.

No comments

Post a Comment

legiangcafe. Powered by Blogger.