Cánh buồm đỏ thắm - Aleksandr Grin

Cánh buồm đỏ thắm được coi như một truyện cổ tích kinh điển của tuổi thơ, một tiểu thuyết mang âm hưởng hạnh phúc của nàng công chúa và hoàng tử.

Tôi không phải dành quá nhiều thời gian để đọc cuốn truyện này vì cốt truyện khá rõ ràng, mạch lạc. Grin hoàn toàn dùng chính trái tim nhân hậu và cái nhìn bao dung của chính mình để viết về cô bé Assol và chàng thuyền trưởng Arthur. Cô bé với cánh buồm ước mơ cứ in đậm trong kí ức của mình từ hồi nhỏ, đi xuyên suốt mạch truyện, giống như một niềm tin vĩnh cửu vào cuộc sống hạnh phúc, một thứ hạnh phúc giản dị nhưng đầm ấm và xiết bao mơ ước.

Nói về những gì dễ thương mà Assol mang lại trên trang sách thì đã có quá nhiều lời ngợi khen cho cô bé. Tôi có phải là một người đọc hiếm hoi chăng khi thấy câu chuyện vẫn mang một chút buồn bã, một cái kết thực không có hậu lắm. Vấn đề nằm ở chỗ chàng Arthur. Chàng là một thuyền trưởng, một người sống bằng cái nghề đi tàu viễn dương vậy, như ông Longren - bố của Assol. Trong tôi, lại có một dự cảm mơ hồ, một nỗi sợ ám ảnh về cái cuộc sống sau này của cô bé. Mẹ của Assol sinh Assol và mất cũng vì Longren đi tàu xa lâu ngày không thể về chăm sóc gia đình bé nhỏ. Ông Longren nuôi nỗi uất hận về sự tàn ác của dân làng cũng bắt nguồn từ chính công việc đi tàu xa nhà của chính mình. Sau này, người mang đến hạnh phúc cho con gái ông cũng là một kẻ lấy tàu và biển là thứ nuôi thân và rong chơi như ông. Đời người, sao cứ loanh quanh, luẩn quẩn những thói quen đã có từ trước, những hình ảnh đã đổ bóng lớn trong lòng mỗi người quá lớn đến vậy.

Nhưng không phải tôi mất niềm tin quá nhiều vào cái kết ấy đến thế. Đối với bóng đen của cuộc sống trần thế, cần phải có sự nhẫn nại tế nhị như của người đến chơi một nhà đông khách, trong khi chờ đợi người chủ đang bận tíu tít thì phải biết ăn ở theo thời. Và tôi đã đón lấy cái nhân văn của Grin trong Cánh buồm đỏ thắm bằng lời an ủi như thế.

No comments

Post a Comment

legiangcafe. Powered by Blogger.